Trong nhà tù
Xuân Thủy
Đời ta nghĩ cũng lạ đời
Làm chi hôm sớm có người chăm lo
Mùa đông sẵn có “hỏa lò”
Mùa hè “nhà đá” tha hồ nghỉ ngơi
Đi đâu có Pháp đi bồi
Ở đâu có lính gác ngoài mái hiên
Mặc thì Nhà nước ban khen
Áo quần nền trắng hoa đen lạ kỳ
Ăn thì chẳng thiếu thức chi
Gân bò, mắm ớt, lại khi mề gà
Chơi thì nức tiếng gần xa
Tàu bay, tàu thủy lại pha tàu ngầm
Một hôm cố đạo vào thăm
Hỏi han sức khỏe, lương tâm thế nào?
Thưa rằng tôi chả làm sao
Lương tâm vẫn tốt, máu đào vẫn nguyên
Ở đây đôi lúc cũng phiền
Nhưng tôi chưa định có lên thiên đàng
Mỗi khi nghĩ đến dân làng
Đời tôi lại đượm muôn ngàn sức xuân.
Hỏa Lò, Hà Nội, 1939
Ý KIẾN BẠN ĐỌC
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Văn truy điệu liệt sĩ
Trần Cung
Than ôi!
Xích xiềng phong kiến, nước Việt Nam trong cảnh lao lung
Gót sắt thực dân, người Việt Nam sống đời
Hoả Lò là địa ngục nhân gian tù tội
Tết nhà pha
Trần Cung
Năm mới sang rồi, năm cũ qua
Đời tù mới, cũ khéo phôi pha
“Nghinh tân” lễ mễ khiêng “Tinet”
“Bái tuế” lom khom bế “lập là”
Không giam được trí óc
Xuân Thủy
Đế quốc tù ta, ta chẳng tù
Ta còn bộ óc, ta không lo.
Giam người, khoá cả chân tay lại
Chẳng thể ngăn ta nghĩ tự do.